Review truyện “Nguyệt Lạc Cựu chiêu tập Lý”

chỉ dẫn nói qua truyện đam mỹ “Nguyệt Lạc Cựu mộ Lý”

Tác giả: bát Thiên Quế Tửu
Thể loại: Truyện sắc, truyện đam mỹ, cổ đại, Dị Năng, Ngược
Trích đoạn:
Lại là 1 ngày mưa.

Thiên Trọng Xuyên dậy rất sớm, hắn mong mỏi đem bé chim không biết tại sao lại bị tiêu diệt ở trong chùa ngày hôm qua mang lại chiêu mộ Lý sơn mai táng.

Ngày mưa đường khôn cùng trơn, Thiên Trọng Xuyên đi chân trần, nắm 1 cọng dây thừng trói chặt ăn mặc quần áo rộng cỗ áo thình, tư thái của hắn siêu cam đoan chủ yếu, hình như gắng vật quý. Tay trái của hắn cầm nhỏ chim bị tiêu diệt kia, tay cần bịt ở trên thành viên chim, ngăn đến nó một chút nước mưa lạnh lẽo.

chiêu mộ Lý sơn phương pháp địa điểm này chưa gần, Thiên Trọng Xuyên đi thật chậm, thẳng cho đến khi mưa hoàn thành, chỉ từ lại 1 tầng mưa những vết bụi đánh vào bờ vai cùng tóc ngắn của hắn, hắn tiến bước đường phố bé dại vào núi.

Đối sở hữu vị trí này, Thiên Trọng Xuyên rõ cũng như lòng bàn tay, hắn chưa sợ chân trần của bản thân mình sẽ ảnh hưởng cái gì đâm thủng, phần nhiều đầu cũng không yêu cầu cúi, hắn đã tới nơi bạn thích mang lại, chỗ đấy có một cây bách nhỏ dại chứ chưa trưởng thành, hắn cảm nhận địa điểm này đối mang nhỏ chim chết yểu cơ mà nói, là một khu vực chất lượng không quá tồi tệ để an giấc ngàn thu.

Đọc thêm thể loại truyện đam mỹ h

đó chính là khu vực hắn mong đào hố chôn nhỏ chim bé dại đã có được gì đấy, Thiên Trọng Xuyên ngồi xổm xuống, cẩn thận nhăc nhở. Đó là một bé rồng nhỏ tuổi, thật sự rất nhỏ, còn chưa nhiều năm bởi cánh tay hắn, có thể bị người trong gia đình lấy đao ác ôn hăng cắt xuống, vảy rồng trong suốt lật lên, bên dưới mắt có hai vệt máu bị nước mưa cọ trôi.

Thiên Trọng Xuyên thử sờ sờ nó, bỗng dưng đuôi của nó khẽ đụng một mẫu.

Còn sống.

Thiên Trọng Xuyên nghĩ nghĩ, thận trọng đặt nhỏ chim trong tay xuống đất, cởi áo của mình, bàn tay chỉ tiết phân minh* sử dụng sức vặn ra nước mưa ở bên trên, hắn làm 1 tay nải đơn giản, cẩn trọng đặt nhỏ rồng nhỏ dại vào.

(*指节分明 đốt ngón tay phân minh.)

bé chim kia cũng được an táng, Thiên Trọng Xuyên treo loại bọc bé dại có hơi nặng ở trên cánh tay, dựa theo mặt đường cũ trở về.

Cổng phệ của miếu không khóa, khôn cùng ít mình lui tới khu vực này, Thiên Trọng Xuyên cũng chưa lo ngại mang lại quần áo đệm chăn bình dị của mình vẫn gặp bất trắc gì, hắn đẩy cổng đi vào miếu, đặt nhỏ rồng lên giường, đi múc 1 quan tài nước giếng lạnh buốt cọ sạch cho bản thân mình trước, new về nhìn rồng nhỏ tuổi.

Thiên Trọng Xuyên sẽ cứu vãn mọi đụng vật, nhưng lại vẫn là lần ban đầu, thực tế, hắn cũng là lần bước đầu thấy được một con rồng ở chặng cách gần vì vậy, hắn vô cùng cảnh giác ấn cái vảy rồng bị vểnh lên kia xuống, ao ước bọn chúng nó có lẽ khép lại theo giải pháp bình thường, lại cảnh giác lau miệng vết thương của rồng nhỏ dại, hắn chần chờ dược của dương thế dường như dùng hay chưa, chưa tùy tiện rịt thuốc đến nó.

Đọc thêm thể loại truyện bách hợp

Sân sau tất cả củi, Thiên Trọng Xuyên lấy một chút bỏ vào chậu đồng, đốt lên vứt dưới gầm giường. Của phòng thật sự quá lạnh, ngày nay có thêm mưa, hắn không mong muốn bé rồng này bị sống sờ sờ đông chết.

sẽ luôn chờ mang lại mười ngày, bé rồng kia cũng chưa tỉnh, Thiên Trọng Xuyên thậm chí cho rằng chúng đã không cứu được.

Ngày thứ mười 1, Thiên Trọng Xuyên bắt gặp ở trong nhà nhà bếp không có gì thức ăn, hắn mang lại vườn rau ở sau chùa, hái chưa ít rau xanh xách về, vốn là ý muốn đi thẳng mang lại nơi nấu ăn, lúc đi ngang qua buồng của hắn đã là không quá yên tâm cố theo rổ lấn sân vào, mong chú ý xem con rồng nhỏ dại kia vẫn tỉnh hay chưa.

trên giường trống không, Thiên Trọng Xuyên chưa kịp phản ứng, đã trở nên mọi người bóp cổ đè lên tường, lừng chừng thiếu niên từ đâu xông tới, hắn thấy được một khuôn mặt trẻ tuổi phương pháp tổ ấm cực kỳ gần, đối phương hiểm độc hỏi hắn: “Ngươi là ai?”

Thiên Trọng Xuyên không khẩn trương, hắn hiểu ra có bổ sung thêm mười thiếu niên cũng không thể giết chính mình, hắn quan sát đôi mắt của thiếu niên, đôi mắt đáng yêu kia lại là một mảnh sương mù, địa điểm đồng tử trắng dã.

Thiếu niên mù.

Hắn nhấc lên chút ít lòng trắc dấu, rất bình thản nói mang đến y biết: “Ta chính là 1 người nhà tầm thường, ngươi không cần sợ, ta không tất cả lòng hiếu kỳ đối mang chuyện vẫn xảy ra với ngươi, nếu cũng như ngươi mong đi, tùy thời có thể bước đi.”

Xem thêm truyện cười

Bàn tay bóp cổ hắn của thiếu niên lừ đừ buông lỏng, vô mốc giới hạn đối diện mang nguy hiểm, lại khiến y chỉ một loại cảm hứng diệu kỳ, y có lòng tin kiên cố mọi người trước mặt không bao gồm ác hiểm ý, liền tin lời của Thiên Trọng Xuyên, ngậm miệng lờ lững xa cách hắn một chút.

“Ta có quần áo, tuy rằng tuấn kiệt không vừa, ngươi ao ước mặc không?” Thiên Trọng Xuyên chú ý cơ thể trần truồng chồng hóa học vết thương của thiếu niên.

Qua hồi lâu, thiếu niên ngần ngừ nói tiếng cảm ơn.

ăn mặc quần áo của Thiên Trọng Xuyên cực kỳ nghiêm trọng, thiếu niên mặc không quá vừa người thân, vụng về xắn cổ tay áo của bản thân mình, y không nhận thấy. Thiên Trọng Xuyên tuy nhiên không quản y, xoay thành viên gia đình đi xử lý đống rau xanh các bạn vừa hái xuống.

hiên giờ trời quang, nước trong giếng cũng không lạnh như mấy ngày lúc trước, Thiên Trọng Xuyên hơi cong lưng, cọ rau bên trên bệ đá tổ ấm tự xây, bên trên rau xanh gồm sâu, là một bé sâu blue biếc to con, Thiên Trọng Xuyên vươn ngón tay ao ước chọc nó xuống, chúng rồi lại không dằn nổi cơ mà uốn éo chạy trốn.

Thiên Trọng Xuyên cúi đầu nhìn đầu ngón tay của mình, qua hồi chậm mới đứng vững cọ rau.

Hắn có tác dụng một dở cơm bình thường, gạo lứt bí quyết thủy cùng rau xanh, đủ mang lại hai tổ ấm nạp năng lượng.

Đọc truyện pham nhan tu tien 2

nhỏ rồng bé dại không ăn uống, tuy rằng y mặc quần áo của Thiên Trọng Xuyên, nhưng vẫn khôn xiết cảnh giác, mắt lại bị mù, toàn bộ cơ thể vừa hoảng vừa sợ, lại chưa muốn biến chứng ra ở trước mặt Thiên Trọng Xuyên, đành đề nghị trầm mặc ngồi ở một bên, nghe Thiên Trọng Xuyên thỉnh thoảng phát ra tiếng đũa đụng chén đĩa.

vị trí này quá an tĩnh, an tĩnh cho chỉ dường như nghe thấy tiếng côn trùng cùng chim hót, chim có vẻ Thiên Trọng Xuyên, ở tại trong chùa, xây một mẫu ổ ở bên dưới mái hiên của Thiên Trọng Xuyên, Thiên Trọng Xuyên đã xem chúng những lần ở khoảng phương pháp gần, là một nhỏ chim blue, ở đầu đuôi có tia nắng cũng như lửa, hai con mắt là màu kim cương.

lúc này, nhỏ chim này lại bay vào buồng, vô cùng lớn mật mà đậu trên vai rồng nhỏ dại, y lại hồi hộp, theo bản năng rút kiếm.

dẫu vậy kiếm của y đã không còn.

“Không buộc phải sợ, chính là bé chim.” Thiên Trọng Xuyên vừa vặn vẹo ăn cơm xong xuôi rồi, hắn im lặng thu dọn bát đũa của mình: “Cơm để ở khu vực này, mong mỏi nạp năng lượng mà nói liền ăn uống.”

Hắn xoay chúng ta ước ao đi, rồng bé dại nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng xa của hắn, đắn đo lên tiếng: “Chờ 1 chút!”

Thiên Trọng Xuyên dừng, hắn quay đầu quan sát rồng bé dại, chờ câu sau của y.

“Ta có thể làm giúp ngươi vật gì không?”

“Có thể, ngươi giúp ta cho rắn ăn đi.” Thiên Trọng Xuyên kéo y đứng dậy, rời đi thật lâu, rồng nhỏ dại chưa nhận thấy, chỉ cảm nhận mỗi lúc càng lạnh, qua hồi chậm, Thiên Trọng Xuyên dừng.

Đọc truyện cô giáo Thảo

“Đứng ở địa điểm này, không nên động đậy, 1 Bước cũng chưa đề nghị hễ.” Thiên Trọng Xuyên rời đi, không bao lâu ấp ôm 1 mẫu túi lại đây, bên phía trong rất nhiều là thịt tươi giảm nát: “Cầm thịt ném xuống là được, tuy vậy 1 lần chỉ ném 1 miếng, cách đầu tiên hồi lại ném tiếp, không đề nghị lo lắng rắn cắm ngươi, chiếc hố này rất sâu.”

Hắn nói xong xuôi cũng rời đi, rồng bé dại ngồi xổm xuống, dùng tay sờ soạng vào trong túi, nắm một miếng thịt, thử ném xuống dưới.

dưới nhanh chóng vang công bố xùy xùy, rồng nhỏ tuổi chưa sợ, tay của y khôn xiết ổn, lòng thầm tính toán thời gian, mãi cho đến lúc y ngồi xổm đã làm được chút cứng đờ, bắt đầu ném xong túi thịt này.

Thiên Trọng Xuyên chắc là tất cả thiên lý nhãn, y vừa mới đứng lên, Thiên Trọng Xuyên đã đến ngay, hai mình trầm mặc trở về buồng của Thiên Trọng Xuyên, Thiên Trọng Xuyên lau sạch máu trên tay mang lại y, rồng nhỏ dại mò mẫm ngồi lân cận bàn, bước đầu nạp năng lượng cơm đã lạnh ngắt.

“Cái chùa này chỉ cần ta and ngươi, tuy vậy đang có tương đối nhiều thứ sống.” Thiên Trọng Xuyên nói: “Nếu cũng như ngươi cảm nhận không thích ăn chực, ta hình như đến ngươi làm cho một ít bài toán ngươi dường như có tác dụng, bao giờ ngươi mong đi, tùy thời biết đi.”

Rồng nhỏ dại ừ 1 tiếng, y đói lắm rồi, chỉ mong nạp năng lượng cơm trắng, tuy thế y chưa bao giờ Chịu đựng đói lần nào, chưa học được nạp năng lượng cũng như hổ đói, đang giữ đặc trưng chất lượng không quá tồi ăn gì ấy, Thiên Trọng Xuyên để ý thấy bên trên chóp tai y lộ ra một ít màu xanh da trời lam.

cơm trắng vẫn nạp năng lượng ngừng, rồng nhỏ vụng về dọn chén đũa, Thiên Trọng Xuyên chú ý y thiếu chút nữa làm rơi bát xuống đất, tự gia đình bạn ra tay thu dọn giúp y, rồng nhỏ tuổi Ngoài ra bần hổ, hỏi hắn: “Cảm ơn ngươi, ngươi tên là gì?”

Hắn trầm mặc thật lâu, phân vân bao gồm buộc phải nói ra tên giả để lừa gạt đối phương hay không, nhưng lại hắn chú ý khuôn mặt của thiếu niên, lại cảm nhận không nhu yếu.

“Thiên Trọng Xuyên,” Hắn hỏi: “Ngươi thì sao?”

Rồng nhỏ tuổi trịnh trọng nói cho hắn biết: “Ta Hotline Phong Trản.”
Đọc tiếp truyện tại truyen24.com. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc thêm truyện cô vợ ngọt ngào bất lương

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *